Lịch Sử Sử Dụng Và Nuôi Trồng Nấm Linh Chi Trên Thế Giới:
Nấm linh chi là thảo dược loại đứng đầu của thượng phẩm, hơn cả nhân sâm, là một dược thảo được xem là thần kỳ, có rất nhiều hiệu năng tốt, dùng thời gian lâu không hại, nó có thể giúp người ta diên niên trường thọ. Trước đây chỉ có vua chúa và vương hầu mới biết tới chứ dân thường thì chỉ nghe mà rất ít khi được gặp.
Cây nấm đó còn mang rất nhiều huyền thoại lạ lùng hơn cả nhân sâm. Người ta bảo rằng nấm linh chi chỉ mọc tại những khu rừng rậm, vào thời những điểm nhất định, những người không có duyên sẽ không tìm được. Những khối ngọc đúc theo hình chiếc nấm này gọi là ngọc như ý, có ý tượng trưng cho sự sống lâu, ta thường thấy nơi tay các tiên ông trong tranh cổ.
Linh Chi đã được biết từ rất lâu. Vua Tần Thủy Hoàng muốn tìm kiếm những cây nấm này nên sai đạo sĩ Từ Phúc đem 1500 đồng nam và 1500 đồng nữ đến tới Ðông Hải tìm thuốc trường sinh. Những người này ra đi mà không thấy trở về, không biết có phải vì mất tích ngoài biển cả hay vì họ đã không kiếm ra nên sợ hãi không dám về phục mệnh. Có những truyền thuyết cho rằng những người này đã định cư trên quần đảo Phù Tang và là tổ tiên của người Nhật hiện nay.
Nấm linh chi là thảo dược loại đứng đầu của thượng phẩm, hơn cả nhân sâm, là một dược thảo được xem là thần kỳ, có rất nhiều hiệu năng tốt, dùng thời gian lâu không hại, nó có thể giúp người ta diên niên trường thọ. Trước đây chỉ có vua chúa và vương hầu mới biết tới chứ dân thường thì chỉ nghe mà rất ít khi được gặp.
Cây nấm đó còn mang rất nhiều huyền thoại lạ lùng hơn cả nhân sâm. Người ta bảo rằng nấm linh chi chỉ mọc tại những khu rừng rậm, vào thời những điểm nhất định, những người không có duyên sẽ không tìm được. Những khối ngọc đúc theo hình chiếc nấm này gọi là ngọc như ý, có ý tượng trưng cho sự sống lâu, ta thường thấy nơi tay các tiên ông trong tranh cổ.
Linh Chi đã được biết từ rất lâu. Vua Tần Thủy Hoàng muốn tìm kiếm những cây nấm này nên sai đạo sĩ Từ Phúc đem 1500 đồng nam và 1500 đồng nữ đến tới Ðông Hải tìm thuốc trường sinh. Những người này ra đi mà không thấy trở về, không biết có phải vì mất tích ngoài biển cả hay vì họ đã không kiếm ra nên sợ hãi không dám về phục mệnh. Có những truyền thuyết cho rằng những người này đã định cư trên quần đảo Phù Tang và là tổ tiên của người Nhật hiện nay.
Trong lịch sử đã có rất nhiều người tìm cách gây giống và trồng loại nấm này nhưng đều không được. Mà mãi tới năm 1971, hai nhà bác học người Nhật tên là Zenzaburo Kasai và Yukio Naoi, giáo sư thuộc phân khoa nông nghiệp, của đại học Kyoto mới thành công trong việc gây giống nên người ta mới trồng được loại nấm này một cách qui mô. Từ đó, nấm linh chi được trồng và sử dụng trong việc bào chế chứ không chỉ là huyền thoại.
Ngày nay, thế giới hàng năm sản xuất được khoảng 4.300 tấn, riêng Trung Hoa trồng khoảng 3000 tấn còn lại là các nước khác như Hàn Quốc, Nhật Bản, Ðài Loan, Hoa Kỳ, Thái Lan, Malaysia, Việt Nam, Sri Lanka và Indonesia. Nhật Bản tuy đã tìm ra cách trồng nhưng nay chỉ sản xuất khoảng 500 tấn mỗi năm, đứng sau Trung Hoa. Cách trồng nấm linh chi ngày càng phát triển, và tại nước ta, nhiều nhà nông nghiệp học cũng đã nghiên cứu và lập ra một số trại trồng và bào chế nâm linh chi ở Saigon từ năm 1987.
Linh Chi, viết theo kiểu phiên âm của Trung Hoa Lingchih hay Lingzhi, tên tiếng Nhật là reishi, tên khoa học là ganoderma lucidum. Một loại nấm thuộc họ đa khổng (polyporaceae) thường mọc trên những thân cây mục. Ngày xưa người ta chỉ có thể tìm thấy nấm trong rừng hoạc trên những núi cao chứ không cách gì có thể gây giống được. Có sách lại nói Linh Chi chỉ được tìm thấy ở phía tây núi Thái Hàng. Chính vì thế mà cây nấm này càng mang nhiều truyện thần kỳ. Trong truyện Bạch Xà tinh, Linh Chi có tác dụng cải tử hoàn sinh và làm cho người chết có thể sống lại được. Vì thế người ta còn gọi là Linh Chi thảo nên nhiều tác giả đã cho rằng đây là một loại cây cỏ. Thực chất, Linh Chi là một loại nấm.
Trong tự nhiên, linh chi chỉ mọc ở rừng rậm, ít ánh sang và có độ ẩm. Những than cây mục thường mọc nấm linh chi là cây mận, cây dẻ (pasania), và guercus serrata. Tuy nhiên không phải thân cây nào cũng mọc được nấm linh chi, mà trong hàng vạn cây mới có được một vài cây có thể mọc. Chính vì thế loại nấm này rất quý hiếm trong thiên nhiên. Mặc khác, nấm tìm được thường không được nguyên vẹn vì hay bị sâu bọ ăn. Vỏ bên ngoài của nấm linh chi rất cứng, nên việc nấm nảy mầm càng thêm khó khăn và việc tìm được cây nấm trở thành huyền thoại. Khi người ta may mắn kiếm được, họ thường phải dấu cả những người thân và coi như một gia bảo. Nếu họ kiếm được loại nấm này, cả vùng đó mở hội ăn mừng và lập tức loại thảo dược quí này được đem tiến triều đình. Linh Chi càng huyền hơn bí khi người ta còn đặt cho nó cái tên vạn niên Linh Chi, vì họ cho rằng ai ăn được nó sẽ trường sinh và bất tử.
Linh Chi có nhiều hình dáng khác biệt. Có những cái hình nấm nhưng mũ nấm không được tròn mà lại rất nhăn nheo, có những cây giống như trái thận, có cây lại hình giống như sừng hươu. Theo Thần Nông Bản Thảo có 6 loại Linh Chi, mỗi loại có một tính năng đặc biệt.
- Thanh chi (xanh) vị toan bình. Giúp cho sáng mắt, giúp cho an thần , bổ can khí, nhân thứ, dùng lâu sẽ thấy thân thể nhẹ nhàng và thoải mái.
- Xích chi (đỏ), có vị đắng, ích tâm khí, chủ vị, tăng trí tuệ.
- Hắc chi (đen) ích thận khí, khiến cho đầu óc sản khoái và tinh tường.
- Bạch chi (trắng) ích phế khí, làm trí nhớ dai.
- Hoàng chi (vàng) ích tì khí, trung hòa, an thần.
- Tử chi (tím đỏ) bảo thần, làm cứng gân cốt, ích tinh, da tươi đẹp.
Cả sáu loại đều có tính năng giúp người ta thân thể khinh linh, trẻ mãi không già, tiêu sái, trường thọ.
Bản Thảo Cương Mục của Lý Thời Trân viết là "dùng lâu, không già, người nhẹ nhàng, sống lâu như thần tiên".
Nói chung, Linh Chi bổ đủ ngũ tạng, nhưng mỗi loại có một tính năng khác nhau. Tuy nhiên những biện biệt trong Thần Nông Bản Thảo xem ra chỉ thuần lý, dựa trên ngũ hành, ngũ sắc để luận hơn là được thử nghiệm thực tế. Màu xanh thuộc mộc, chủ can nên thanh chi bổ gan, màu trắng thuộc kim, chủ phế nên bạch chi bổ phổi, màu đen thuộc thủy, chủ thận nên bổ thận, màu vàng thuộc thổ, chủ tì vị nên bổ tì. Tác dụng và hậu quả đều do hệ luận đó mà ra.
Năm 2011, dược điển các nước Hàn Quốc, Trung Quốc và Mỹ cũng vẫn xác định linh chi hoàn toàn không có tác dụng phụ và chống chỉ định.
Với những lợi ích như đã nói ở trên, người ta coi linh chi như một vị thuốc cải lão hoàn đồng, làm cho cơ thể con người trẻ mãi không già. Nếu tuổi trẻ đã sử dụng thuốc này thường xuyên và đúng cách, cộng với một chế độ dinh dưỡng đúng mực, con người ta luôn ở trạng thái khỏe mạnh. Nếu chẳng may gặp phải những tai nạn khách quan thì khả năng lành bệnh sau phẫu thuật cũng nhanh hơn, tốt hơn, tuổi thọ có thể trên dưới 100 là bình thường.
Linh chi tốt như vậy nhưng ngày nay hầu như người ta sử dụng không đúng cách, có thể nói là rất nhiều người không biết dùng. Người thì lạm dụng quá mức, người thì suốt đời lại không có một lần nào được biết đến linh chi. Cả hai khuynh hướng đó đều không đúng. Sẽ là rất lãng phí nếu ta chỉ sắc lên, uống thoải mái như uống nước chè, nước vối, không tính đến liều lượng. Biết rằng, với hoạt động sinh lí bình thường, cơ thể ta hấp thu bất kì thứ gì dù cao lương mĩ vị đến đâu thì nó cũng chỉ lưu giữ lại trong người có thời hạn, rồi phải đào thải hết. Còn nếu chỉ nếm một lần một lượng nhỏ rồi thôi thì cũng chẳng giải quyết được gì vì bất kì loại thuốc nào cũng đòi hỏi phải sử dụng tới một liều nào đó đủ ngưỡng thì hoạt lực tác dụng mới được thể hiện. Chúng ta biết chắc một điều là linh chi không thể coi là thứ dùng tẩm bổ như thịt bò, thịt gà, cao ngựa, cao trăn... ăn vào bổ dưỡng lên cân. Mà hoàn toàn nó phải được coi là một thứ gần như vacxin, một thứ men nguồn gốc thiên nhiên thực vật, được sử dụng bằng đường uống, thường xuyên hấp thu vào cơ thể, nó có giá trị kích thích làm thăng bằng, khôi phục các quá trình hoạt động sinh học bình thường của các tổ chức và cơ quan, tạo ra hình ảnh những con người, nam cũng như nữ, trẻ cũng như già, có cơ thể quanh năm luôn ăn khỏe, ngủ khỏe, làm việc khỏe... Muốn thế hãy lựa chọn, tạo ra cho mình những sản phẩm có linh chi, uống hàng ngày theo một liều độ thấp.
Ngày nay, thế giới hàng năm sản xuất được khoảng 4.300 tấn, riêng Trung Hoa trồng khoảng 3000 tấn còn lại là các nước khác như Hàn Quốc, Nhật Bản, Ðài Loan, Hoa Kỳ, Thái Lan, Malaysia, Việt Nam, Sri Lanka và Indonesia. Nhật Bản tuy đã tìm ra cách trồng nhưng nay chỉ sản xuất khoảng 500 tấn mỗi năm, đứng sau Trung Hoa. Cách trồng nấm linh chi ngày càng phát triển, và tại nước ta, nhiều nhà nông nghiệp học cũng đã nghiên cứu và lập ra một số trại trồng và bào chế nâm linh chi ở Saigon từ năm 1987.
Linh Chi, viết theo kiểu phiên âm của Trung Hoa Lingchih hay Lingzhi, tên tiếng Nhật là reishi, tên khoa học là ganoderma lucidum. Một loại nấm thuộc họ đa khổng (polyporaceae) thường mọc trên những thân cây mục. Ngày xưa người ta chỉ có thể tìm thấy nấm trong rừng hoạc trên những núi cao chứ không cách gì có thể gây giống được. Có sách lại nói Linh Chi chỉ được tìm thấy ở phía tây núi Thái Hàng. Chính vì thế mà cây nấm này càng mang nhiều truyện thần kỳ. Trong truyện Bạch Xà tinh, Linh Chi có tác dụng cải tử hoàn sinh và làm cho người chết có thể sống lại được. Vì thế người ta còn gọi là Linh Chi thảo nên nhiều tác giả đã cho rằng đây là một loại cây cỏ. Thực chất, Linh Chi là một loại nấm.
Trong tự nhiên, linh chi chỉ mọc ở rừng rậm, ít ánh sang và có độ ẩm. Những than cây mục thường mọc nấm linh chi là cây mận, cây dẻ (pasania), và guercus serrata. Tuy nhiên không phải thân cây nào cũng mọc được nấm linh chi, mà trong hàng vạn cây mới có được một vài cây có thể mọc. Chính vì thế loại nấm này rất quý hiếm trong thiên nhiên. Mặc khác, nấm tìm được thường không được nguyên vẹn vì hay bị sâu bọ ăn. Vỏ bên ngoài của nấm linh chi rất cứng, nên việc nấm nảy mầm càng thêm khó khăn và việc tìm được cây nấm trở thành huyền thoại. Khi người ta may mắn kiếm được, họ thường phải dấu cả những người thân và coi như một gia bảo. Nếu họ kiếm được loại nấm này, cả vùng đó mở hội ăn mừng và lập tức loại thảo dược quí này được đem tiến triều đình. Linh Chi càng huyền hơn bí khi người ta còn đặt cho nó cái tên vạn niên Linh Chi, vì họ cho rằng ai ăn được nó sẽ trường sinh và bất tử.
Linh Chi có nhiều hình dáng khác biệt. Có những cái hình nấm nhưng mũ nấm không được tròn mà lại rất nhăn nheo, có những cây giống như trái thận, có cây lại hình giống như sừng hươu. Theo Thần Nông Bản Thảo có 6 loại Linh Chi, mỗi loại có một tính năng đặc biệt.
- Thanh chi (xanh) vị toan bình. Giúp cho sáng mắt, giúp cho an thần , bổ can khí, nhân thứ, dùng lâu sẽ thấy thân thể nhẹ nhàng và thoải mái.
- Xích chi (đỏ), có vị đắng, ích tâm khí, chủ vị, tăng trí tuệ.
- Hắc chi (đen) ích thận khí, khiến cho đầu óc sản khoái và tinh tường.
- Bạch chi (trắng) ích phế khí, làm trí nhớ dai.
- Hoàng chi (vàng) ích tì khí, trung hòa, an thần.
- Tử chi (tím đỏ) bảo thần, làm cứng gân cốt, ích tinh, da tươi đẹp.
Cả sáu loại đều có tính năng giúp người ta thân thể khinh linh, trẻ mãi không già, tiêu sái, trường thọ.
Bản Thảo Cương Mục của Lý Thời Trân viết là "dùng lâu, không già, người nhẹ nhàng, sống lâu như thần tiên".
Nói chung, Linh Chi bổ đủ ngũ tạng, nhưng mỗi loại có một tính năng khác nhau. Tuy nhiên những biện biệt trong Thần Nông Bản Thảo xem ra chỉ thuần lý, dựa trên ngũ hành, ngũ sắc để luận hơn là được thử nghiệm thực tế. Màu xanh thuộc mộc, chủ can nên thanh chi bổ gan, màu trắng thuộc kim, chủ phế nên bạch chi bổ phổi, màu đen thuộc thủy, chủ thận nên bổ thận, màu vàng thuộc thổ, chủ tì vị nên bổ tì. Tác dụng và hậu quả đều do hệ luận đó mà ra.
Năm 2011, dược điển các nước Hàn Quốc, Trung Quốc và Mỹ cũng vẫn xác định linh chi hoàn toàn không có tác dụng phụ và chống chỉ định.
Với những lợi ích như đã nói ở trên, người ta coi linh chi như một vị thuốc cải lão hoàn đồng, làm cho cơ thể con người trẻ mãi không già. Nếu tuổi trẻ đã sử dụng thuốc này thường xuyên và đúng cách, cộng với một chế độ dinh dưỡng đúng mực, con người ta luôn ở trạng thái khỏe mạnh. Nếu chẳng may gặp phải những tai nạn khách quan thì khả năng lành bệnh sau phẫu thuật cũng nhanh hơn, tốt hơn, tuổi thọ có thể trên dưới 100 là bình thường.
Linh chi tốt như vậy nhưng ngày nay hầu như người ta sử dụng không đúng cách, có thể nói là rất nhiều người không biết dùng. Người thì lạm dụng quá mức, người thì suốt đời lại không có một lần nào được biết đến linh chi. Cả hai khuynh hướng đó đều không đúng. Sẽ là rất lãng phí nếu ta chỉ sắc lên, uống thoải mái như uống nước chè, nước vối, không tính đến liều lượng. Biết rằng, với hoạt động sinh lí bình thường, cơ thể ta hấp thu bất kì thứ gì dù cao lương mĩ vị đến đâu thì nó cũng chỉ lưu giữ lại trong người có thời hạn, rồi phải đào thải hết. Còn nếu chỉ nếm một lần một lượng nhỏ rồi thôi thì cũng chẳng giải quyết được gì vì bất kì loại thuốc nào cũng đòi hỏi phải sử dụng tới một liều nào đó đủ ngưỡng thì hoạt lực tác dụng mới được thể hiện. Chúng ta biết chắc một điều là linh chi không thể coi là thứ dùng tẩm bổ như thịt bò, thịt gà, cao ngựa, cao trăn... ăn vào bổ dưỡng lên cân. Mà hoàn toàn nó phải được coi là một thứ gần như vacxin, một thứ men nguồn gốc thiên nhiên thực vật, được sử dụng bằng đường uống, thường xuyên hấp thu vào cơ thể, nó có giá trị kích thích làm thăng bằng, khôi phục các quá trình hoạt động sinh học bình thường của các tổ chức và cơ quan, tạo ra hình ảnh những con người, nam cũng như nữ, trẻ cũng như già, có cơ thể quanh năm luôn ăn khỏe, ngủ khỏe, làm việc khỏe... Muốn thế hãy lựa chọn, tạo ra cho mình những sản phẩm có linh chi, uống hàng ngày theo một liều độ thấp.